Chu Minh Hà nghe thấy giọng nói của Nguyễn Niệm Niệm, bỗng chốc quay đầu, nhìn chằm chằm cô.
Nguyễn Niệm Niệm không nhìn cô ta: “Cẩu Đản, lại đây.
Sau đó ánh mắt rơi trên người Chu Minh Hà có chút kỳ quái: “Giữa trưa mà sao thím Chu lại ở cùng anh ta vậy, còn hợp tác bắt nạt một đứa nhỏ, đây là muốn đến gặp đại đội trưởng sao?
Trong lòng Chu Minh Hà chột dạ, nghe được lời này của cô thì bỗng bối rối: “Nói lung tung cái gì đấy, tôi tình cờ gặp anh ấy ở đây thôi.
“Ai bảo đứa nhỏ này bắt nạt con nhà tôi, tôi thấy nó không vừa mắt thì không thể nói nó mấy câu à. Chu Minh Hà liếc mắt nhìn Thuyên Tử, thầm nghĩ thật may vì đã mặc quần áo xong xuôi. Chỉ là vừa rồi người đàn ông chết tiệt kia quá mạnh sức, làm quần áo của cô ta còn có chỗ rách.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây