Tiếc là cái liếc mắt của cô ấy coi như ném cho người mù, Nguyễn Niệm Niệm căn bản không nhìn cô.
Xe lừa chạy tới thị trấn, trời còn sớm, nhà máy gần đó còn chưa tan tầm, Nguyễn Niệm Niệm vừa nghĩ tới cái ngày Trương Bình ngăn đón mình vừa đi tới cửa xưởng may.
Xưởng may là xưởng lớn trong huyện, bên trong có mấy trăm công nhân, hiệu suất làm việc không tệ, nổi danh có phúc lợi đãi ngộ tốt ở huyện.
Bảo vệ là một ông cụ, Nguyễn Niệm Niệm đeo khẩu trang tự chế dạo quanh đó hai vòng.
Ông cụ bước ra hô to: "Này, cô đang làm gì vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây