Dứt lời, Hứa Dao thật đúng là gọi người tới: “Chu Ngụy Hồng, cô nói xem.
Chu Ngụy Hồng bị Hứa Dao túm cánh tay kéo về phía trước, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người. Bình thường cho dù ở khu nhà tập thể của thanh niên trí thức hay là ở thôn Đại Hà, cô ấy đều là một sự tồn tại nhỏ bé trong suốt, nhất thời khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng lên.
Hứa Dao liền bá đạo: “Nói đi.
Chu Ngụy Hồng nhìn Dương Quế Phân lại nhìn Nguyễn Niệm Niệm, cuối cùng ai cũng không dám nhìn, cúi đầu nói: “Là cô ấy mượn quần áo, kem dưỡng da, đồ ăn của Nguyễn Niệm Niệm, còn những cái khác tôi cũng không biết.
Nói xong giống như là phạm phải sai lầm lập tức trốn về phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây