Cô ấy sẽ không nói ra đâu, và cô sẽ để anh Nhiên cảm thấy thoải mái thêm hai ngày nữa.
Sáng hôm sau tuyết vẫn rơi từ sáng sớm, Tiểu Giang Ngộ đến gõ cửa từ rất sớm, tối qua Lạc Tể ngủ muộn, mở cửa ra đã nhìn thấy cậu bé đang ôm một bó hoa cao hơn người.
"Cô ơi, anh Nhất Nhất trèo tường nhờ cháu đưa cho cô, cô mau nhận đi, để cháu còn trả lời anh Nhất Nhất, nếu mà muộn thì anh Nhất Nhất sẽ không đưa tiền cho cháu đâu- -"
Khi nói, Tiểu Giang Ngộ kiễng chân và dúi một bó hoa vào tay cô: "Cô, cháu đi trả lời anh Nhất Nhất đây."
Cậu bé vội vã đi vào rồi lại vội vã đi ra, để lại Lạc Tể bối rối ở phía sau, sau khi Giang Ngộ bỏ chạy, cô cúi đầu nhìn bó hoa trong ngực, không biết mùa này Vương Cẩn Nhất mua hoa ở đâu, hoa nở rực rỡ, trên mặt hoa còn sót lại vài bông hoa tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây