Giang Bất Ngôn nói: “Xe của anh lên đại học mới mua, Lạc Tể cũng vậy, em cảm thấy mình là ngoại lệ sao?
Giang Bất Ngôn nói chuyện không thèm nhìn Giang Thành Khê, cậu ấy nghiêm túc xử lý con tôm hùm đất trên tay.
Giang Thành Khe chăm chú suy nghĩ một lúc, bây giờ cậu ấy văn không giỏi mà võ cũng chẳng thạo, chắc chắn không thể là trường hợp ngoại lệ trong nhà được, thế là cậu ấy gào lên một tiếng xót xa.
“Giang Thành Khê, gào thét cái gì? Định dọa chết mẹ à?
Giọng nói Nguyễn Niệm Niệm ngay lập tức truyền vào, Giang Thành Khê lập tức ngậm miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây