Phần lớn thời gian, Vương Cẩn Nhất đều đi theo phía sau Lạc Tể như cái đuôi nhỏ, Lạc Tể chơi đu dây thì cậu ta ở bên cạnh đẩy, Lạc Tể leo cây thì cậu ta ở phía dưới nhìn chằm chằm, Lạc Tể nói chỗ nào có quỷ khuôn mặt nhỏ của cậu ta trắng bệch, còn phải giúp Lạc Tể.
Trong lòng Nguyễn Niệm Niệm cảm thấy không đúng, chờ buổi tối lúc đi ngủ nói với Giang Nhiên một chút.
Giang Nhiên lập tức cau mày, vẻ mặt không vui.
Nguyễn Niệm Niệm cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi nên tự nhủ: “Khi còn bé Nhất Nhất hay xấu hổ, thân thiết với Lạc Tể, không chừng là ở bên Lạc Tể có cảm giác an toàn, người lớn chúng ta, không nên đem quan hệ của đám trẻ suy nghĩ phức tạp.
Ngày hôm sau, Giang Nhiên tan làm sớm, về đến nhà làm như không có chuyện gì xảy ra, nhìn lướt qua người Lạc Tể và Vương Cẩn Nhất đang làm bài tập.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây