Vương Lục cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Giang Nhiên, ngượng ngùng cười nói: “Máu trên quần áo quá nhiều.
Giang Nhiên: “Về nhà.
“Được rồi!
Vương Lục đáp lại một tiếng, liền giống như bộ dáng của khỉ mà bỏ chạy, lúc này Giang Nhiên mới bỏ tay xuống.
Nói rồi cũng đi đến mép nước, nâng thùng nước dội sạch vết máu trên người, Nguyễn Niệm Niệm đi phơi khô thảo dược mình đem đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây