Vì đêm hôm trước không ngủ nghỉ gì mấy, dù trong lòng đang xoắn xuýt nhưng gối đầu lên vai Lâm Phong một lúc, Kỉ Minh Việt cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cuối cùng cậu bị đèn trong máy bay đánh thức.
Giọng nói ngọt ngào của tiếp viên cũng vang lên: “Xin chào quý khách, chuyến bay xx từ thành phố A của quý khách sắp sửa hạ cánh, máy bay đang giảm độ cao, xin các quý khách quay lại chỗ ngồi, thắt dây an toàn, xếp gọn bàn ăn…”
Các hành khách trên máy bay đều thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác hệt như “Cuối cùng cũng tới nơi”. Kỉ Minh Việt mơ màng mở mắt ra, nheo mắt nhìn màn hình bên trên, hiện tại đã gần 3 giờ sáng.
“Buồn ngủ quá đi mất…” Kỉ Minh Việt xoa cổ ngồi thẳng dậy, nhìn về phía Lâm Phong, phát hiện Lâm Phong cũng đang đấm đấm bả vai, cảm giác được tầm mắt của Kỉ Minh Việt nên hắn quay sang đối diện với cậu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây