Tan học về nhà học thêm, do thiếu ngủ nên Kỉ Minh Việt cũng hơi buồn ngủ.
Lâm Phong vẫn đang giảng bài cho cậu, cậu chống tay cố gắng tỉnh táo lắng nghe, rõ ràng cảm giác là mình đang mở to mắt, nhưng một lúc sau lại gục đầu xuống. Kỉ Minh Việt ngơ ngác quay sang, phát hiện Lâm Phong không giảng bài nữa, chỉ im lặng nhìn cậu.
“Xin, xin lỗi nhé…” Kỉ Minh Việt lập tức xấu hổ chà mặt vài cái, chuẩn bị đứng dậy, “Mình đi rửa mặt cho tỉnh táo cái đã…”
Lâm Phong nói: “Không cần, hôm nay cứ như vậy đi.”
“Hở?” Kỉ Minh Việt hơi bất ngờ, Lâm Phong giận ư?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây