Kính Gia Uyên cũng không biết tại sao anh lại nói như vậy, rõ ràng anh không chuẩn bị gì cả, rõ ràng trước khi tới anh chỉ muốn nói với cô về chuyện công khai. Nhưng vừa rồi khi anh đứng ngoài cửa hàng, nhìn bóng người bận rộn của cô dưới ánh đèn lờ mờ, anh chợt xuất hiện một ý nghĩ, anh muốn cưới người phụ nữ này, muốn cùng cô đi hết quãng đời còn lại...
Thật ra trước khi mở miệng nói ra, anh đã đè nén suy nghĩ này, luôn cảm thấy quá đột ngột sẽ dọa cô sợ.
Nhưng khi mở miệng lại không thể kìm được, anh rất ít khi xúc động, song suy nghĩ này cứ bành trướng trong lòng anh, khiến anh cảm thấy nếu không nói ra, ngay một giây sau anh sẽ nổ tung.
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Thời Tiểu Ngư, Kính Gia Uyên vội vàng nói: "Anh... Cầu hôn vội vàng như vậy không phải là ý định ban đầu của anh, trong tương lai anh sẽ tổ chức một buổi lễ cầu hôn hoành tráng cho em, anh không làm qua loa và thờ ơ, chỉ là anh... quá kích động...
Kính Gia Uyên không hối hận vì đã cầu hôn cô, nhưng điều khiến anh chán nản là anh chưa chuẩn bị gì cả, giống như một cậu nhóc không biết suy nghĩ, chạy đến cầu hôn cô gái mình yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây