Phó đạo diễn Khang cực kỳ im lặng, nhìn PD Trương lòng đầy tâm sự, sợ là cái bản chất đó đã khắc sâu vào xương tủy: "... Vậy cứ để họ du lịch thoải mái thôi."
PD Trương chắp tay sau lưng, dáng vẻ như ông già đang sầu não, mặt mày nhăn nhó nói: "Vậy cũng không được! Vậy không phải là rất dễ chơi quá rồi mà!"
Phó đạo diễn Khang cũng mặc kệ ông ấy, tự mình đi ngủ trước, cho đến rạng sáng ông ấy mơ mơ hồ hồ nghe thấy giọng nói PD Trương phấn khởi vọng vào: "Ấy, tôi nghĩ ra rồi!"
Sau đó ông ấy hình như ngồi vào bàn bắt đầu viết lách nội dung kịch bản.
Buổi sáng hôm nay, thấy dáng vẻ đang đắc ý hả hê của lão Trương kia, phó đạo diễn Khang đã biết, chuyến đi tới Việt Nam lần này chắc chắn không đơn giản.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây