Khương Ảnh lạnh lùng nhìn cô ta, hơi nắm chặt tay lại.
Hứa Tân Nguyệt vỗ vai cô: “Khương Ảnh, thực ra như vậy cũng tốt, con người không thể quá tham vọng, nghe tôi khuyên một câu, có nơi thích hợp với cô, chỗ này, không phải nơi mà cô nên đến.
Khương Ảnh hơi nhếch vai, không bỏ tay cô ta ra, nhìn cô ta hồi lâu, ngược lại cười nhẹ một tiếng.
Vẻ mặt của Khương Ảnh có chút kiêu ngạo, có vài phần khinh thường và coi thường các thủ đoạn để dành giành chiến thắng của Hứa Tân Nguyệt, từng câu từng chữ nói: “Là của tôi, tôi sẽ giành lấy lại, Hứa Tân Nguyệt, đừng nghĩ rằng hiện tại những thứ mà cô giở thủ đoạn ra để lấy được, thật sự thuộc về cô, cái gì mà đầu bếp chân chính?
Hứa Tân Nguyệt khinh bỉ phun ra bốn chữ: “Khăng khăng một mực. Nói xong liền quay người rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây