Khi họ nhìn thấy sườn núi có độ dốc kia, nói không rung động chính là nói dối.
Thời Tiểu Ngư cũng nhìn qua, do dự một lát rồi nói: “Lỡ chúng ta ngã thì sao?
Thật ra cô cũng rất muốn qua đó, nhưng cô sợ cô còn chưa thành thạo, sợ sẽ ngã rồi bị thương.
Kính Gia Uyên đứng cạnh lắc đầu: “Thật ra hai người học thế này là ổn rồi, kỹ năng thăng bằng cũng khá tốt, ở khu sơ cấp thì núi tuyết cũng không dốc lắm, cố gắng khống chế chút là được.
“Huống chi ở nơi này, chỉ cần tốc độ không quá nhanh thì ngã sấp xuống cũng không nguy hiểm đâu, giống như Lâm Vũ Phi ban nãy vậy. Kính Gia Uyên chỉ vào bóng người trên đường tuyết trung cấp bên kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây