Cuối cùng, khi máy bay ổn định, Thời Tiểu Ngư cố gắng giao lưu với Lâm Vũ Phi: “Lâm Vũ Phi, em không buồn ngủ sao?
“Chờ một lát nữa em sẽ đi ngủ. Lâm Vũ Phi đáp.
“Tốt hơn hết là em nên đi ngủ ngay bây giờ, có thể ngủ được lâu hơn một chút mà. Thời Tiểu Ngư khuyên nhủ.
“Tại sao bây giờ phải ngủ? Phong cảnh bây giờ không phải là rất đẹp sao? Lâm Vũ Phi nghi hoặc nói.
Lúc này Thời Tiểu Ngư như muốn ngã quỵ, cô đã sớm biết người này không dễ đối phó, cuối cùng là ai đã ném ra một nhiệm vụ như vậy chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây