Lâm Vũ Phi trả lời: “Nhiều màu! ở Cappadocia, ở đó có thể ngồi binh khí cầu, cả bầu trời đều là binh khí cầu, các loại màu sắc đều có, không phải chúng ta tự do chọn màu sắc sao? Vậy chúng ta chọn màu sắc, thì đi Thổ Nhĩ Kỳ! Có một bài hát chẳng phải đã hát là: Anh muốn dẫn em đến Thổ Nhĩ Kỳ lãng mạn...
Kính Gia Uyên lắc đầu, ngắt lời cậu ấy: “Thổ Nhĩ Kỳ không được coi là quốc gia Châu Âu truyền thống, thủ đô Ankara nằm ở mảng Châu Á, nói đúng ra, nó được coi là quốc gia Châu Á, chúng ta chọn Thổ Nhĩ Kỳ e là sẽ gặp rủi ro.
Tiêu Nhã cũng gật đầu: “Vậy không được chọn Thổ Nhĩ Kỳ, không phải nhiệm vụ đã nói rồi sao, phải đủ để đại diện cho Châu Âu, nếu chúng ta chọn quốc gia này, PD Trương có thể sẽ gài bẫy nói chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn thêm gánh nặng cho mình.
Lâm Vũ Phi thấy nơi mình muốn đi đã bị bác bỏ, cả người liền nản lòng nằm sắp xuống bàn, lại là một con mèo vô dụng.
Tiêu Nhã cầm điện thoại xem bản đồ, rất nhanh, mắt cô ấy sáng lên: “Tôi có ý tưởng, tôi vẫn luôn thích đi nước Pháp, đó là một nơi rất lãng mạn. Trước đây tôi đã từng đến Paris, nhưng vì nhu cầu công việc, nên không thể đi đâu được nhiều, hơn nữa nơi mà tôi thích nhất là Provence, không có màu tím nào đại diện cho Châu Âu bằng cánh đồng hoa oải hương ở Provence.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây