PD Trương phá vỡ sự im lặng: “Haha, mọi người cũng đừng nản lòng như vậy, nhiệm vụ này cũng không khó, được rồi, đây là bữa ăn cuối cùng của bạn ở Trung Quốc trước khi khởi hành, bữa ăn này tôi mời, ngoài ra, để tránh mọi người nói tôi bủn xỉn, xe đến sân bay tôi đã sắp xếp ổn thỏa, sau khi mọi người ăn uống no nê đừng quên đặt vé máy bay và chỗ ở cho tối mai, tôi chỉ dặn dò như thế thôi, hahaha tôi còn có việc, đi trước đây.
PD Trương nói xong nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Kính Gia Uyên nhìn ba người còn lại đang ủ rũ, trầm giọng nói: “Được rồi, đừng ủ rũ nữa, bây giờ cách thời gian máy bay cất cánh còn mấy tiếng, việc chúng ta cần làm vẫn còn rất nhiều.
Lâm Vũ Phi nằm trên bàn: “Tôi đã là một con mèo vô dụng......
Thời Tiểu Ngư trở tay không kịp với sự cố xảy ra bất ngờ này, trạm Châu Âu “Hành Trình Ước Mơ ở kiếp trước không hề bị tấn công bất ngờ như vậy, tại sao tình tiết lần này lại khác với lần trước?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây