Ít nhất có thể giúp gã ta trì hoãn, có đủ thời gian để thêu dệt nên một lời nói dối.
Người tới chính là Tông Lương, anh ấy nở nụ cười ấm áp lịch sự trên mặt, chào Phú Ngạn Quân.
Thấy người đến là anh ấy, cả người Phú Ngạn Quân cứng như băng bó đứng lên.
Không biết vì sao, trực giác của gã ta cho thấy, Tông Lương đến đây, có lẽ cũng không hẳn là một điều tốt cho gã ta.
“Anh Lương, sao lại có thời gian rảnh rỗi tới đây? Phú Ngạn Quân ép tâm trạng bình tĩnh lại, nói với Tông Lương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây