Lâm Vũ Phi nghe xong, lập tức nhướng mày: "Như vậy sao được? Ban ngày đi bộ đường dài đã mệt mỏi như vậy, hành lý của chúng mình đều do họ cõng, chắc chắn bọn họ còn mệt hơn chúng mình, thế mà hai người họ lại ngủ trong sảnh, với lại trước kia em nhớ bọn họ ăn đồ ăn cũng rất đơn giản, thân thể như thế thì làm sao chịu được!"
Tiêu Nhã cũng cau mày nói: "Đúng vậy, bọn họ còn mệt hơn chúng mình, chị không cần cõng cái gì trên lưng, đã quá mệt mỏi đến mức không đi nổi, bọn họ còn phải khiêng đồ nặng leo núi, nghỉ ngơi không tốt thì cũng sẽ không an toàn."
"Cho nên em cảm thấy, nếu không thì lúc chúng mình thuê phòng, cũng nhân tiện trả tiền phòng cho bọn họ, dù sao cũng đều là kiếm sống, không dễ dàng gì." Thời Tiểu Ngư bày tỏ suy nghĩ của mình.
“Ừm, em đồng ý. Lâm Vũ Phi là người đầu tiên nói.
"Mặc dù mấy người PD Trương chắc chắn không quan tâm đến vấn đề này, nhưng tốt xấu gì trong khoảng thời gian này chúng mình cũng đã tiết kiệm được không ít tiền, vẫn có thể thuê thêm một phòng, chị cũng đồng ý." Tiêu Nhã nghĩ nghĩ rồi nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây