Thời Tiểu Ngư cười gượng nhưng sắc mặt vẫn hơi nhợt nhạt: "Không sao, cũng không tính là ép buộc mình, chỉ muốn thử chút thôi."
Cô cố giữ hô hấp ổn định, trong giọng mang theo chút phức tạp: "Thực tế thì tôi thấy ngưỡng mộ họ lắm."
"Hả?" Kính Gia Uyên im lặng lắng nghe.
"Ngưỡng mộ họ có thể bay, thật lòng thì tôi vẫn mong có thể thử một lần. Đây là một trải nghiệm rất đặc biệt, tôi cũng muốn được cảm thụ một chút, nhưng lại bị chứng sợ độ cao ngăn cản. Nếu bởi vì sợ mà đánh mất cơ hội trải nghiệm này, thì cũng... rất đáng tiếc." Giọng Thời Tiểu Ngư rất khẽ, rất bình thản.
Mặc dù trong mắt cô ánh lên sự sợ hãi nhưng tận sâu trong ánh mắt dịu dàng vẫn cất giấu sự ngưỡng mộ với những người ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây