Thời Tiểu Ngư rõ mắt, giọng ôn hòa, nhưng mang chút thất vọng, nói: "Tôi chỉ sợ đến lúc ấy mình lại kéo chân mọi người."
Kính Gia Uyên nhẹ giọng nói: "Không kéo chân gì đâu, trong lòng mỗi người đều có chuyện khiến bản thân sợ hãi mà, mọi người sẽ hiểu cả thôi, sẽ không ai trách gì cô đâu."
Thời Tiểu Ngư hơi nghiêng đầu nhìn sang phía Kính Gia Uyên.
Ánh mắt anh vẫn rất bình tĩnh, chỉ khi nói tới hai từ sợ hãi anh mới hơi khựng lại.
Nhưng rất nhanh sau đó anh đã kiểm soát được trạng thái của mình, nếu không chú ý thì chẳng tài nào phát hiện ra được sự khác biệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây