Chị Ngụy biết, bây giờ chị ta nên đến phòng trà nước tìm hai y tá kia, bảo họ trông chừng Hồ Linh, rồi mình mới rời đi.
Nhưng trong lòng chị ta nóng như lửa đốt – người đâm vào xe của chị ta, có ngoan ngoãn đợi ở đó không? Nếu mình đến muộn, đối phương bỏ trốn thì phải làm sao?
Chiếc xe kia tuy là do công ty cấp, nhưng bình thường đổ xăng bảo dưỡng đều là chị ta tự lo liệu, bỏ ra không ít tâm huyết, có tình cảm chứ chẳng chơi.
Nếu bị hỏng, chưa chắc công ty đã cấp cho chị ta một chiếc y hệt.
Nhà tư bản keo kiệt thế nào, chị ta còn rõ hơn ai hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây