Ba Giang cũng sợ, nổi giận với mẹ Giang: "Là do cô ngày nào cũng bắt con bé đi làm, suýt chút nữa đã đẩy con bé xuống hố lửa!" Mẹ Giang lúc này cũng khó thở, nói: "Vậy tôi có biết Giang Nguyệt Cầm là kẻ hại người như vậy sao?"
"Bây giờ lương của công nhân trong thành phố cũng chỉ có một trăm bảy đến một trăm tám chục tệ, nhân viên phục vụ gì mà được hai trăm tệ?”
Mẹ Giang cũng chế giễu ba Giang: "Bây giờ xảy ra rồi hối hận còn có ích gì? Lúc trước tôi bảo nó đi làm ông cũng có ngăn cản gì đâu!"
"Sao tôi lại không ngăn cản?"
"Tôi nói để nó đi làm, ông không hé răng câu nào, đừng tưởng rằng tôi không hiểu ý của ông, bây giờ đẩy xảy ra vấn đề thì lại đùn đẩy trách nhiệm cho tôi, đều là lỗi của tôi!" mẹ Giang lúc này tức giận vô cùng, ngữ khí nói chuyện cũng rất hung hãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây