Giang Ninh không muốn chọc giận cô ta, trồng vội gặt vội kết thúc, ông nội trở về phòng nhỏ trên núi, cô đi ra ngoài trễ thế này, ban đêm không có chỗ nào để đi. Giang Ninh nói: “Con không cần mẹ giữ dùm, tự con biết giữ.”
Mẹ Giang tức giận đứng dậy muốn đánh cô nữa, con nhỏ này, mới bây lớn đã dám giữ tiền của mình sao.
Ba Giang kéo mẹ Giang lại: “Lúc ăn cơm có thể đừng đánh con cái hay không? Em xem Ninh Ninh bị em dọa thành dạng gì rồi! Ăn cũng không yên ổn!” Lại gọi Giang Ninh: “Lại đây ngồi ăn.”
Giang Ninh không để ý tới anh ấy, vẫn cầm chén ăn ở cửa.
Cô ăn bằng chén viền xanh biển, trước đó đã ăn trai sông ninh bí đao, bây giờ cô múc đầy cơm vào chén này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây