Cho dù mấy chục năm sau, cửa hàng nhân dân vẫn là trung tâm của Lân thị, vô cùng phồn hoa.
Mặc dù nhà của Giang Ninh cách Lân thị không xa, nhưng là hai ngôn ngữ hoàn toàn khác nhau, cũng may hai bên gần nhau, việc cưới xin hỗ trợ rất nhiều, tuy Giang Ninh không có nói tiếng Lân thị, nhưng có thể nghe hiểu, bản thân cô cũng nói tiếng phổ thông, người khác cũng có thể hiểu, rất nhanh thì dưới sự chỉ dẫn nhiệt tình của các bác gái, đi tới cửa hàng nhân dân.
Quả nhiên không hổ là trung tâm thành phố, có rất nhiều người đi dạo ở cửa hàng nhân dân, Giang Ninh đang ở dưới bóng cây bên ngoài cửa hàng tổng hợp, tìm chỗ khóa kỹ xe xong, mở hai thùng gỗ lớn rồi rao bán.
Ở nông thôn có rất nhiều tôm hùm, trong thành phố cũng không thường thấy, Giang Ninh lại có hoạt động ăn thử, người đi dạo ở cửa hàng tổng hợp nhân dân cũng không thiếu tiền, đa phần là người trẻ tuổi, sau khi bọn họ nếm thử cảm thấy ăn rất ngon, cũng không thể không mua, đều mua một hai cân, Giang Ninh lại cắt dưa leo và ớt xanh đỏ vào mỗi phần rồi trộn cho bọn họ, vốn một cân tôm hùm có thể trộn được một tô lớn, mua về nhà làm thức ăn uống rượu cũng rất sang, không bao lâu, đã bán hết hai thùng gỗ tôm hùm đất.
Giang Ninh bán tôm hùm xong không vội trở về, mà đi tới tiệm bán báo, mua “Câu chuyện nhỏ nhặt” Tri âm” “Tuyển tập truyện” “Trích văn thanh niên” “Tập san” các tạp chí sách báo, có ngắn, cũng có những tạp chí tập san truyện dài đăng nhiều kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây