Giang Nịnh vừa đi tới tầng năm của lớp Tám khối 12, Đồng Kim Cương đã kích động đẩy Giang Bách: “Giang Bách, Giang Bách em gái của tớ tới kìa, có phải là tới đưa đồ ăn cho chúng ta hay không?”
Giang Bách vốn đang tập trung giải đề quay đầu lại, thật sự nhìn thấy cà mèn trắng men màu trắng nằm trong tay Giang Nịnh.
“Sao em lại đưa cơm tới? Không cần đưa cơm tới cho anh đâu, anh tự đi lấy được mà.” Giang Bách nói là như thế, nhưng trong lòng bỗng nhiên nổi lên ấm áp mà chính bản thân anh ấy cũng không hiểu được.
Giang Nịnh nhét cà mèn vào trong tay anh ấy: “Chị gái phát đồ ăn đã phát hết số đồ ăn cuối cùng cho em rồi, một mình em cũng không ăn hết, cho nên lấy thêm chút cơm cho anh, để anh ăn coi như bữa ăn khuya.”
Trong ba anh em bọn họ, chỉ có Giang Bách là giống mẹ Giang nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây