Cho dù cô nói miệng dặn dò này kia, nói ông ấy đừng ăn những món củ cải chua, đậu hủ ôi thiu kia nữa, nói ông ấy ăn rau dưa tươi mới, thì cũng đều là vô dụng. Ông ấy đã nuôi thành thói quen sống, một mình ông ấy sống trên núi, đồ ăn nấu ra ăn không hết thì sẽ lãng phí, mà ông nội Giang tuyệt đối sẽ không để lãng phí, ông ấy sẽ ăn hết tất cả đồ ăn còn thừa lại, cho dù những món đó đã được để qua một, hai ngày trong ngày hè nóng oi bức, ông ấy cũng đều sẽ ăn cho bằng hết, giống như ông ấy nấu ra một nồi củ cải chua kia, thì nồi củ cải chua đó ông ấy cũng có thể ăn được mấy ngày.
Cô chỉ có thể đưa ông nội tới bên cạnh mình, tự trải nghiệm và thay đổi thói quen ăn uống của ông ấy.
Ông nội Giang cũng không phải là không thích ăn ngon, mà là chỉ có một mình ông ấy, mỗi ngày đều nấu cơm nấu đồ ăn, nấu ít thì lãng phí dầu củi, nấu nhiều một chút thì ăn không hết,
Bây giờ nói ông ấy tới, chắc chắn ông ấy sẽ không tới, ông ấy không thể bỏ được công việc tuần tra núi, không thể bỏ được tiền lương tuần tra núi.
Công việc và tiền lương tuần tra núi, thật ra chính là tự tin để ông ấy không cần phải dựa dẫm vào bất cứ ai, nếu ông ấy mất đi sự tự tin này, thì phải để ông ấy có lại một lần nữa, để ông ấy biết, cho dù ông ấy không đi tuần tra núi, ông ấy vẫn có thể kiếm tiền, cũng khong cần dựa dẫm vào ai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây