Quê nhà của Từ Tuyết Điệp cũng là một huyện nghèo vùng sâu vùng xa, là kiểu nơi cần phải đi mấy chục dặm đường núi mới có thể ra ngoài kia, đến nay trong thôn vẫn dùng bếp đất, cho nên cũng cho rằng thôn của mẹ Giang và Giang Nguyên Nguyệt, cũng giống như quê nhà của cô ta, trên thực tế huyện Ngô Thành đã sớm trở thành một trong top một trăm huyện phát triển nhất cả nước, bây giờ đã thăng cấp từ huyện lên thành phố luôn rồi, mấy năm trước đại đội Lâm Hà của thôn Giang Gia đã hoàn thành thành tích vĩ đại là mỗi gia đình có thu nhập hàng năm trên một triệu, Giang Quốc Định là doanh nhân kéo theo sự phát triển của quê nhà, còn được mời tới Thủ đô nhận lời khen ngợi từ lãnh đạo.
Mặc dù trong nhà mẹ Giang cũng có bếp đất, bếp đất này được xây vào thập niên 90, thật ra trong nhà cũng thông gas, có bếp gas.
Chỉ là bà ta đã quen dùng bếp đất ở quê, cảm thấy đồ ăn nấu bằng bếp đất ngon hơn nấu bằng bếp gas, cho nên mới kiên trì dùng bếp đất nấu cơm. Mùa đông du khách không nhiều, mỗi khi Giang Nguyên Nguyệt và Giang Nguyên Hạo ở lại trường học, trong nhà chỉ còn lại ba Giang và mẹ Giang, ba Giang lười nấu quá nhiều đồ ăn, thì sẽ dùng bếp gas tùy tiện nấu món gì đó, hai người ăn.
Mẹ Giang nghe ra được ý trong lời nói của Từ Tuyết Điệp, là sau này sẽ là bà ta và Giang Nguyên Nguyệt nấu cơm, nghe xong trong lòng thấy không vui, nụ cười trên mặt cũng biến mất.
Vốn dĩ bà ta là người có vẻ ngoài mạnh mẽ nghiêm túc, khi không cười tạo cho người khác một loại cảm giác rất khó gần, không vui cũng lộ ra ở trên mặt, lấy di động ra, vụng về tìm kiếm số của ‘con trai’, gọi đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây