Giang Tùng gật đầu nói: “Được rồi, vậy Tiểu Điệp, em mua thêm nhiều rau chút ha!” Nói xong thì vội vàng rời đi.
Ba người mẹ Giang, Giang Nguyên Nguyệt và Từ Tuyết Điệp nhìn nhau.
Khi còn có Giang Tùng ở đây, Từ Tuyết Điệp rất nhiệt tình, nhưng Giang Tùng vừa đi, Từ Tuyết Điệp cũng không đặt mẹ Giang vào trong mắt, cười một cái rồi nói: “Mẹ, hai bà cháu ngồi nghỉ một lát đi, con xuống dưới lầu mua cho hai bà cháu chút đồ ăn.”
Bản thân mẹ Giang buôn bán cơm hộp, em trai em trai của bà ta cũng buôn bán cơm hộp, cho nên chuyện đồ ăn buôn bán ở ngoài này, bà ta hiểu biết rất nhiều. Dầu được dùng không phải là loại dầu tốt gì, rất nhiều thực phẩm đều không thèm rửa đã trực tiếp nấu, mẹ Giang rất là bài xích đồ ăn bên ngoài, nói thẳng: “Không cần phải phiền phức như vậy, ở nhà tùy tiện nấu món gì đó là được rồi.”
Nhưng Từ Tuyết Điệp không muốn nấu, thật ra trong lòng cô ta vẫn có chút khinh thường mẹ chồng luôn ở dưới quê mới lên thành phố này, đối mặt với mẹ Giang, trong lòng cô ta có chút kiêu ngạo của người thành phố
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây