Thật ra một đêm trước khi cậu thi đại học anh ấy từng trở về một lần, nói cậu thi đại học Tứ Xuyên, thi chuyên ngành liên quan, lấy giấy chứng nhận liên quan, sau này cũng nhận công trình, làm công việc liên quan.
Giang Tùng đã làm việc ở lĩnh vực này hai mươi năm, có lên có xuống, trong lúc đó cũng từng huy hoàng, cũng từng như chó nhà có tang, bây giờ cuối cùng cũng làm tới nơi tới chốn, bước từng bước ổn định, chậm rãi mà làm.
Con người đã tới tuổi trung niên, anh ấy chẳng biết việc gì khác, chỉ biết làm công trình, cho dù nhiều năm lên xuống như vậy, bạn bè giúp đỡ ủng hộ anh ấy cũng rất nhiều, người chấp nhận giúp đỡ anh ấy cũng rất nhiều, anh ấy cũng nói với Giang Nguyên Hạo, chỉ cần cậu sẵn sàng bước vào ngành này, chắc chắn sẽ dễ đi hơn các con đường khác, chắn chắn sẽ tốt hơn làm việc ở bên ngoài.
Khi còn nhỏ Giang Nguyên Hạo được ba chăm nuôi tới năm sáu tuổi, là một cậu bạn nhỏ hoạt bát thoải mái nghịch ngợm, trái lại sau khi trở về quê nhà đi học, không biết bắt đầu từ khi nào, lại càng ngày càng im lặng, càng ngày càng không thích nói chuyện, năm sau còn trầm tính hơn năm trước, tính cách thể hiện ra bên ngoài, cũng không giống như Giang Tùng, trái lại lại cực kỳ giống Giang Bách khi còn nhỏ, nhưng sâu bên trong, thực ra cậu vẫn giống Giang Tùng, chỉ là trầm ổn hơn Giang Tùng rất nhiều.
Dù sao thì cậu cũng rất may mắn, khi còn bé có cha ở bên bầu bạn, những năm tháng bị cha vứt bỏ về quê không quan tâm tới, thì cậu lại có ông bà nội yêu thương chăm lo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây