Ba giang mẹ Giang già rồi cũng sẽ giống như ông nội Giang và bà nội Giang, anh ấy và Giang Tùng mỗi người chịu trách nhiệm chăm lo cho một người, sau này chắc chắn ba Giang sẽ do anh ấy chăm lo khi tuổi già, anh ấy sẽ chăm sóc tốt cho ông ấy. Hơn nữa ba Giang tiêu xài tiền bạc phung phí, trong tay có chút tiền là sẽ hận không thể tiêu sài cho sạch sẽ, Giang Bách có chút không tin tưởng đối với ba mình, cho nên đều gửi hết tiền cho mẹ Giang.
Nhiều năm nay mẹ Giang chẳng hề nhận được đồng này từ con trai cả, chỉ có con trai nhỏ mỗi năm đều gửi tiền về cho bà ta, trong đáy lòng bà ta cũng có chút an ủi.
Nhưng bà ta tích góp được bao nhiêu tiền, chỉ cần con trai lớn mở miệng cần, bà ta sẽ lập tức đưa hết cho con trai cả.
Khác với Giang Tùng của kiếp trước bị anh em phản bội, mắc một đống nợ, tất cả công nhân đều chạy hết còn đòi nợ, phải mang theo Từ Tuyết Điệp về quê trốn nợ, kiếp này, bởi vì thôn Giang Gia trở nên giàu có, nền kinh tế quê nhà phát triển, ngay cả các cô, cậu đều trở nên giàu có, Giang Tùng góp vốn hơn một triệu, lại có cơ hội Đông Sơn tái khởi, cho nên kiếp này, mãi cho tới mười năm sau, số lần anh ấy về quê cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trên cơ bản mỗi lần Giang Tùng về quên, hoặc là về trả nợ cho người trong thôn, hoặc là lại muốn vay tiền. Ba Giang mẹ Giang cực khổ làm lụng cả đời, mỗi năm đều kiếm được không ít tiền, sắp đến tuổi già, không chỉ không tích góp được đồng nào, còn mỗi năm đều phải cố gắng kiếm tiền trả nợ giúp cho Giang Tùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây