Không ngờ bọn họ lại không lấy được tiền, có người xấu hổ không dám về nhà gặp ba mẹ, có người muốn bỏ đi không làm cho Giang Tùng nữa, đi làm mà không có tiền thì làm làm gì? Một năm này Giang Tùng qua lại với hai người phụ nữ, công trình cũng không chịu nhận, nhưng tiền vẫn còn ở trong Giang Tùng, tạm thời vẫn chưa thể đi được. Cho nên bọn họ có ý tưởng để Giang Tùng làm một mình còn bọn họ tự ra ngoài làm.
Ngay cả công trình cũng có sẵn, bọn họ trực tiếp đào Giang Tùng là được.
Giang Tùng không biết đội ngũ của mình đã thay lòng, thấy cuối cùng bọn họ cũng ngừng gây chuyện, anh ấy thở phào nhẹ nhõm. Anh ấy cùng người phụ nữ xuất thân từ vũ trường và cậu con trai chưa biết đi, ba người đã lại Tứ Xuyên đón năm mới.
Anh ấy đã ra ngoài nhiều năm, số điện thoại ở quê đã không nhớ nữa, anh ấy cũng không có ý thức viết thư về nhà. Mấy năm trước, anh ấy sống ở bên ngoài rất thoải mái tự do, theo ngôn ngữ địa phương thì chính là ngày tháng tốt đẹp, anh ấy cũng không nhớ đến việc phải về nhà. Nhưng năm nay, đầu tiên là anh ấy chia tay bạn gái, sau đó bị các anh em tranh cãi về tiền lương, suýt chút nữa muốn đánh nhau, anh ấy còn có một đứa con ngoài giá thú, mẹ đứa trẻ quấy rầy anh ấy không chịu buông, chính anh ấy còn phải làm việc nhưng lại muốn mang theo đứa trẻ, loạn đến sứt đầu mẻ trán, mệt mỏi, cuối cùng anh ấy cũng muốn về nhà.
Ngày mùng ba tết, vốn anh ấy muốn mua vé tàu để về quê, nhưng tất cả tiền trong túi đều trả cho đám công nhân, tiền trong túi quần còn sạch hơn cả mặt anh ấy. Cho nên anh ấy chỉ có thể chờ đến năm sau nhận công trình ông chủ kết toán tiền thì anh ấy mới có tiền. Vì vậy anh ấy chỉ có thể tiếp tục chờ ở lại Tứ Xuyên chờ, nghĩ rằng đợi đến khi có tiền sẽ trả hết tiền lương cho công nhân phía dưới, còn mình thì mang theo con trai về quê, để đứa nhỏ lại cho ba Giang mẹ Giang chăm sóc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây