Lại nói tiếp, bà nội Giang là người may mắn nhất trong những người cùng lứa tuổi, tuy nói là đã trở mặt với vợ của con trai út, cả đời không lui tới, nhưng bà cụ có cô con dâu cả phúc hậu hiếu thuận. Lúc tuổi về già bà cụ mê đại Cơ Đốc, trong nhà có việc gì cũng không quan tâm, mỗi khi nhìn thấy đám cháu chắt đều cười ha ha. Đâm cháu chắt của con trai con gái cho tiền bà cụ đều tự giữ, muốn ăn gì thì tự mua, muốn mặc gì thì con gái mua, những người bà cụ quan tâm cũng trường thọ giống như bà cụ.
Các ông già bà lão khác bị bỏ lại trong thôn, còn bà nội Giang vì gia đình bác cả Giang vẫn luôn ở trong thôn chưa từng đi ra ngoài, nên bà cụ vẫn luôn có người chăm sóc. Trước khi mất bà cụ cũng không phải đau đớn gì, răng còn khá tốt.
Bà nội Giang hoàn toàn không quan tâm đến sự lạnh lùng của Giang Ninh, ngược lại lời chúc phúc còn nhiều hơn của ông lão một câu, khiến cho khuôn mặt hồng hào của bà cụ đầy tươi cười, ân cần nói: “Ai ai, được được, cũng chúc Ninh Ninh của chúng ta công tác thuận lợi.”
Sau đó là đến hai vợ chồng Giang Quốc Định và Giang Nghiên Nghiên, bác cả Giang và bác gái ca Giang.
Đối với bác cả Giang, Giang Ninh cũng không có gì để nói, đều là làm theo phép tắc chúc phúc một câu, nhưng đối với bác gái cả Giang, giọng nói của Giang Ninh nhẹ nhàng hơn ba phần, cô mỉm cười nói với mọi người: “Có thể mọi người không biết, cháu nhớ chuyện từ rất sớm, những chuyện xảy ra khi cháu 2, 3 tuổi đến bây giờ cháu vẫn còn một số ấn tượng. Khi cháu còn nhỏ, ngoài việc ở cùng ông nội trên núi, xuống núi lại được bác gái cả ôm, lúc cháu còn nhỏ không biết còn tưởng rằng bác gái cả là mẹ mình, còn từng gọi bác gái cả là mẹ nữa. Không biết bác gái cả có còn nhớ không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây