“Thật sao?” Vừa rồi cô ấy còn ủ rũ bỗng trở nên tự tin hơn, đôi mắt ngạc nhiên sáng ngời, tóc dày, lông mày đen rậm, mọi cảm xúc đều rõ ràng trên gương mặt.
"Thật mà, tôi rất thích cậu.'' Dừng một chút, Giang Ninh chân thành nói: ''Hơn nữa, cậu rất xinh đẹp.''
Da mặt ngăm đen của Hạ Tiểu Phương bỗng đỏ bừng vì xấu hổ, cô ấy cúi đầu, chưa từng có ai nói cô ấy xinh đẹp, tất cả mọi người đều chê cô ấy đen đúa. Cô ấy hơi không tin lời Giang Ninh nói, nhưng ánh mắt chân thành của Giang Ninh đã nói với cô ấy rằng trong mắt Giang Ninh, cô ấy thật sự xinh đẹp.
Cô ấy rõ ràng lớn hơn Giang Ninh ba tuổi, cao hơn Giang Ninh nửa cái đầu, nhưng cô ấy đi theo Giang Ninh như một cô con dâu nhỏ nhút nhát, đến nơi lấy nước, cô ấy vội vàng nhấc ấm nước của Giang Ninh lên: "Nơi đó có rất nhiều người, cậu ở chỗ này chờ tôi, tôi vào lấy nước!" Nói xong liền ôm hai bình nước nóng, chen vào đám người.
Sau khi đi ra, Giang Ninh muốn lấy ấm nước từ tay cô ấy, nhưng cô ấy lại không chịu để Giang Ninh cầm: "Không sao, tôi xách được mà!" Sau đó cô ấy cuống cuồng nhặt hai bình nước nóng lên. Loáng một cái đã đến tầng sáu, tóc đuôi ngựa bay thành hình vòng cung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây