Chẳng qua bây giờ nó kịp thời xuất hiện, việc này vẫn làm tôi rất vui mừng. Nhưng tôi không rõ tại sao ông cụ bị thi biến lại ngăn tấn công của đạo sĩ thối thay tôi.
Trong thời gian tôi suy nghĩ những chuyện này, chỉ thấy đạo sĩ kia cầm một lá bùa ra, muốn dán lên trán ông cụ đã thi biến.
Đột nhiên, một luồng ánh sáng đánh lên trên cánh tay của đạo sĩ, làm ông ta cảm thấy đau đớn, tay cầm cũng lỏng ra, lá bùa rơi trên mặt đất.
Lúc này đạo sĩ đã cực kỳ tức giận, ông ta rút kiếm gỗ đào ra, tức giận nói: “Bây giờ ông đã không còn thích hợp để luyện thành Thi Vương nữa, hôm nay tôi sẽ phá hủy ông.”
Vừa nói, chỉ thấy đạo sĩ vừa cắn rách ngón tay mình, bôi lên kiếm gỗ đào, kiếm gỗ đào lập tức phát ra một tầng ánh sáng màu vàng.
Tiếp theo đó, đạo sĩ lại đâm kiếm gỗ đào vào thi thể ông cụ đã thi biến.
Sau đó chỉ thấy ông cụ phát ra một tiếng gào đau đớn, thân thể cũng không ngừng tan biến.
“Bố!” Đồng thời từ nơi không xa truyền tới tiếng của chú Mã.
Rồi chỉ thấy ông cụ đã thi biến dần hóa thành tro bụi, rơi xuống đất.
Thấy chú Mã dẫn theo mấy người tới, đạo sĩ cũng không quan tâm xử lý miệng vết thương trên người mình mà xoay người lập tức bỏ chạy.
Chạy chưa được bao xa, ông ta còn để lại một câu cảnh cáo tôi: “Thằng nhóc thối, hôm nay mày phá hỏng chuyện tốt của tao, tao sẽ không bỏ qua cho mày.”
Nghe thấy lời này, mặc dù hơi lo lắng nhưng tôi cũng không quá lo, dù sao bây giờ là xã hội pháp trị, đạo sĩ cũng là một người, chẳng giống với những linh thể kia, vẫn rất dễ đề phòng.
Nhìn thấy ông cụ hóa thành một đống tro bụi, chú Mã vô cùng đau đớn, không ngừng nói những lời tự trách.
Những người khác nhìn thấy tình huống này nhất thời cũng không biết nói thế nào, chỉ có thể không ngừng an ủi.
Chuyện đã thế này rồi, chú Mã chỉ đành thu dọn tro cốt của ông cụ, đựng vào trong quan tài, chuẩn bị hôm sau sẽ hạ táng, để ông cụ nhanh chóng an nghỉ dưới lòng đất.
Lăn qua lăn lại tới bây giờ, một đêm cứ vậy đã qua.
Khi chúng tôi trở về tới nhà chú Mã, sắc trời đã sáng lên.
Vốn tôi và Hồ Hoài Tam đã chuẩn bị trở về, nhưng hôm nay là ngày hạ táng của ông cụ, tôi bèn định ở lại, đợi sau khi ông cụ hạ táng, chúng tôi lại trở về.
Buổi trưa, mây đen tan đi, mặt trời xuất hiện trên không trung, thời tiết cũng bắt đầu nóng lên.
Hàng xóm bà con tới giúp nâng quan tài, đỡ người nhà đang đau khổ đi thẳng tới ngọn núi to phía xa xa.
Nông thôn chúng tôi không có nghĩa trang như thành phố.
Ở nông thôn chúng tôi, bình thường người ta đều sẽ chọn chôn người thân đã mất trong đồng ruộng. Nhưng cũng có vài người có điều kiện kinh tế tốt, sẽ chọn an táng ở trên núi, bọn họ đều cho rằng phòng thủy trên núi tốt, nhưng phải tốn một khoản tiền để mua một miếng đất.
Mà đương nhiên nhà chú Mã là nhà có điều kiện kinh tế khá tốt, đã mời người tới xem phong thủy trên núi, cũng tiêu không ít tiền.
Chẳng qua vào lúc hạ táng ông cụ, xung quanh đột nhiên nổi lên những trận gió mạnh, thổi cho cây cối trên núi đều ngã trái ngã phải.
Bà con tới đưa tang gần như đều đứng không vững, đều ôm chặt lấy thân cây bên cạnh, chỉ sợ bị cơn gió lớn này thổi bay.
Mà nơi không xa chính là vách đá thẳng đứng, một khi không cẩn thận sẽ có khả năng bị rơi xuống, như vậy sẽ tan xương nát thịt.
Thấy gió lớn như vậy, trong lòng tôi cảm thấy có điều gì khác thường.
Từ khi nhớ chuyện cho tới nay, tôi chưa từng gặp được gió nào to thế này.
“Không hay rồi, ông cụ đang không cam lòng.” Bên tai tôi vang lên giọng của Đào yêu.
Nghe thấy lời này của cậu ta, trong lòng tôi cũng cảm thấy hoảng hốt, nếu thật sự là như vậy thì sẽ có hậu quả gì? Liệu ông cụ không cam lòng có gây bất lợi cho bà con không?
“Bây giờ làm thế nào đây?” Tôi nhỏ giọng hỏi.
“Còn có thể làm thế nào, đốt thêm chút tiền giấy, nói mấy lời làm ông cụ yên lòng, xem xem có thể làm dịu oán khí của ông cụ lại không.” Đào yêu nói.
Sau đó, tôi gian nan đi tới bên cạnh chú Mã, nói tình huống trước mắt ra.
Nghe thấy thời này của tôi, chú Mã gọi hai người con trai quỳ xuống trước quan tài của ông cụ, bắt đầu nói mấy lời làm ông cụ yên lòng.
Bọn họ còn muốn đốt thêm chút hương nến tiền giấy, nhưng cơn gió này quá lớn không thể nào đốt được. Hơn nữa gió lớn như vậy, cho dù đốt được cũng sẽ không an toàn, một khi bị thổi bay sẽ có khả năng dẫn tới hỏa hoạn rừng, cuối cùng chỉ đành bỏ việc đốt tiền giấy.
“Ông nội, ông yên tâm, cháu sẽ không để ông chết đi vậy đâu, nhất định cháu sẽ đòi lại công bằng cho ông, ông cứ yên tâm đi.” Con trai chú Mã là Mã Phong bi thương nói.
Lời này vừa dứt, gió mạnh xung quanh lập tức ngừng lại.