Những Câu Chuyện Quỷ Quái Phía Sau Cánh Cửa

Chương 78:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng mà, tôi tìm rất lâu nhưng vẫn không tìm được cơ quan ở nơi nào.

Mang theo những nghi hoặc này, tôi rời khỏi mật thất.

Trở về trong phòng, nằm trên giường, tôi càng ngủ không được, trong lòng vẫn luôn nghĩ chuyện trong mật thất, còn có rốt cuộc ông nội có chuyện gì vậy? Ông có chuyện gì đang giấu tôi? Và tại sao lại không để chúng tôi biết được những chuyện này.

Cả đêm tôi đều không ngủ được, cho đến khi trời sáng, sáng sớm tôi đã tỉnh lại.

Ra tới bên ngoài, tôi nhìn về phía phòng cũ một cái, muốn đi hỏi thử ông nội xem rốt cuộc chuyện của phòng cũ là thế nào, nhưng lại không biết mở miệng ra sao.

“Sao hôm nay thằng nhóc cháu dậy sớm thế?” Lúc này, giọng của ông nội truyền tới từ sau lưng tôi.

“Cháu…” Tôi sững sờ một chốc, sau đó nói: “Cháu lo cho hai mẹ con chị gái kia, vì vậy dậy sớm.”

“Lớn đến thế này rồi nhưng hôm nay ông mới biết thằng nhóc cháu tốt bụng như vậy đấy, còn biết lo cho người ta.” Ông nội cười ha ha nói.

Tôi chỉ cười hì hì gãi đầu, không nói lời nào.

****

Nghĩ tới chuyện của phòng cũ, lại nghĩ tới tối qua ông nội nói sẽ nghĩ biện pháp giúp đỡ bé gái, tôi nghĩ chẳng lẽ ông nội thật sự có biện pháp sao?

Sau đó, tôi lên tiếng dò hỏi: “Ông nội, ông thật sự có biện pháp chữa bệnh của bé gái kia sao?”

“Cái này… Ông cũng không chắc chắn, chẳng qua nhà họ Hồ chúng ta nhiều đời làm quan tài, thình thoảng gặp được rất nhiều chuyện kỳ lạ, đương nhiên cũng tích góp được một ít biện pháp đối phó với những thứ này, ông có thể thử xem.” Ông nội nói.

“Chỉ thử thôi sao?” Tôi hỏi một cách có hàm ý.

“Đương nhiên là thử rồi, cháu cho rằng ông có bản lĩnh đối phó với những thứ này à?” Ông nội cười ha ha.

“Được rồi, cháu còn tưởng ông thật sự có bản lĩnh chứ.” Tôi nói.

Vậy mà ông nội lại không chịu nói rõ. Tôi nghĩ cho dù bây giờ có hỏi tiếp có lẽ cũng sẽ không có kết quả, vậy trước tiên tôi sẽ không hỏi, sau này tìm một cơ hội rồi hỏi thử các ông bà cụ trong thôn, nhất định bọn họ biết nhiều chuyện về ông nội hơn.

Tóm lại, tôi vẫn cảm thấy ông nội đang giấu tôi rất nhiều chuyện.

“Đúng rồi, lần này con vào thành phố chuyện đó thể nào rồi? Chuyện chú ba kia của con đã giải quyết xong chưa?” Ông nội đột nhiên hỏi.

Nghe thấy lời này, tôi lập tức sững sờ, nhất thời không biết nói với ông nội thế nào.

Hôm qua trở về muộn, lại cộng thêm chuyện của bé gái, tôi đã quên mất nói chuyện này cho ông.

Bây giờ ông nội hỏi tới, tôi thật sự chưa nghĩ được phải nói với ông thế nào.

“Cái này… Chưa giải quyết hoàn toàn, chẳng qua chuyện ở công trường đã được giải quyết xong, đảm bảo những công nhân kia sẽ không có chuyện gì.” Tôi nói.

“Chuyện ở công trường?” Ông nội sững sờ, sau đó hỏi: “Cháu gặp phải chuyện gì ở công trường sao?”

Tôi cũng nói chuyện gặp phải ở công trường ra, chẳng qua, tôi không nói với ông nội chuyện đã theo đạo trưởng học được một ít bản lĩnh, cũng không nói với ông nội chuyện liên quan tới Đào Yêu.

“Thì ra đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, nếu đã giải quyết xong hết rồi, vậy thì tốt.” Ông nội gật đầu, có chút suy tư nói.

“Tốt cái gì chứ, chuyện chú ba còn chưa được giải quyết, sau này chú ấy còn sẽ quấn lấy cháu, ông nội, ông có biện pháp gì giải quyết triệt để không?” Tôi hỏi.

“Không có.” Ông nội chẳng cần nghĩ đã đáp: “Nhưng mà ông sẽ thử nghĩ biện pháp, tạm thời cháu chỉ cần uống máu tươi đúng giờ, thì chú ba cháu sẽ không tìm được hơi thở của cháu, cũng sẽ không quấn lấy cháu nữa.”

“Nhưng như vậy cũng không phải biện pháp mà, cháu không thể uống máu tươi cả đời được.” Tôi nói.

“Không phải ông đã nói rồi sao, rồi lại nghĩ biện pháp.” Ông nội nói.

Lúc này, chị gái và bé gái cũng đi ra từ trong phòng.

“Ông cụ, em trai, chào buổi sáng.” Chị gái chào hỏi với chúng tôi.

“Chào chị, tối qua nghỉ ngơi tốt chứ? Quen với giường chiếu thôn chúng tôi không?” Tôi nói.

“Quen, tôi cũng không phải người giàu sang gì, giường chiếu trong nhà đều như nhau, tôi không mỏng manh như vậy.” Chị gái mỉm cười nói.

“Em gái, hôm nay em cảm thấy thế nào?” Tôi đi tới trước mặt bé gái, mỉm cười nói.

“Rất tốt ạ, em chưa từng được ngủ thoải mái như vậy.” Bé gái mỉm cười nói.

Chúng tôi đều có thể nhìn ra hôm nay trạng thái tinh thần của bé gái vô cùng tốt, không hề có dáng vẻ như nhiễm phải vật âm tà.

“Không biết tại sao trước đây Tiểu Dĩnh vẫn luôn không ngủ ngon được, đặc biết là tới buổi tối, luôn bị ác mộng làm tỉnh lại, nhưng hôm qua ở đây lại ngủ vô cùng an ổn.” Chị gái nghi hoặc nói.

“Có lẽ là do đổi nơi ngủ, những thứ kia còn chưa tới theo.” Ông nội cười ha ha nói.

Nhưng tôi lại biết ông nội chỉ đang nói bừa với chị gái, cái gì mà chưa tới theo chứ, tối qua trên xe tôi đã nhìn thấy bóng đen trên trán bé gái còn động đậy.

Nếu ông nội đã nói ông sẽ thử nghĩ biện pháp, vậy hôm nay tôi xem xem ông sẽ có biện pháp gì.

Nhưng tiếp theo đó, dường như ông nội không muốn để tôi biết ông sẽ làm thế nào, thế mà lại bảo tôi đi giao quan tài.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)