Những Câu Chuyện Quỷ Quái Phía Sau Cánh Cửa

Chương 74:

Chương Trước Chương Tiếp

“Cái gì mà tình huống không rõ? Chẳng lẽ chú không nhìn ra sao? Đây chính là quỷ đánh tường. Tôi mặc kệ, cứ đợi ở đây thế này tôi sẽ phát điên mất, xuống dưới có lẽ còn có thể ra khỏi đoạn đường này.” Vừa nói, chàng trai lại muốn đi xuống xe.

“Quỷ đánh tường cái gì? Cậu phải tin tưởng khoa học, tôi nghĩ có lẽ do nguyên nhân gì khác tạo thành, chúng ta tiếp tục nghĩ biện pháp, gọi điện thoại xin giúp đỡ đi.” Người đàn ông nói.

Vừa nói, người đàn ông cũng lấy di động ra muốn gọi điện cầu cứu, nhưng kết quả lại phát hiện di động không hề có tín hiệu.

“Chuyện gì vậy? Sao điện thoại lại không có tín hiệu?” Người đàn ông nhíu mày nói.

Lúc này, những người khác đều lấy điện thoại ra xem thử, cũng phát hiện không có tín hiệu, điều này làm mọi người càng không bình tĩnh được.

“Mọi người cứ đợi ở trên xe, tôi xuống dưới xem thử.” Tôi hít sâu một hơi, đứng dậy nói với mọi người.

“Người anh em, trước tiên đừng xuống dưới.” Người đàn ông nói với tôi.

“Yên tâm đi, không sao đâu.” Tôi cảm kích nhìn về phía người đàn ông, sau khi nói một câu thì mở cửa xe đi xuống.

Nếu nói không sợ thì là giả, thật ra trong lòng tôi cũng rất sợ.

Nếu đặt ở trước đây, có lẽ tôi cũng sẽ không dám xuống xe, thậm chí còn cảm thấy sợ hãi.

Chẳng qua lúc trước tôi đã học được chút bản lĩnh từ chỗ của đạo trưởng, điều này ít nhiều cũng làm tôi to gan hơn một chút, ít nhất sẽ không cảm thấy sợ hãi như trước đây.

Tôi đi tới đồng ruộng bên đường, nhìn ra xung quanh, chỉ thấy xung quanh đều tối đen, mượn vầng trăng sáng trên bầu trời, tôi thoáng có thể nhìn thấy ngôi mộ ở phía xa.

Tôi không biết bây giờ mình đã không thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ nữa, hay là xung quanh căn bản không có mấy thứ không sạch, hoặc là những thứ không sạch sẽ kia vẫn luôn ẩn nấp.

Quan sát một lát, tôi không phát hiện ra điều gì khác thường, thế là dự định quay về xe.

Nhưng khi sắp xoay người rời đi, đột nhiên tôi cảm thấy sau lưng có một luồng gió lạnh thổi tới, làm tôi không khỏi rùng mình một cái.

Lúc này, tôi đã nhận ra sau lưng có điều gì khác thường, giống như có thứ gì đó xuất hiện.

Trong vô thức, tôi từ từ chắp tay lại, làm ra một thủ ấn. Tôi hít sâu một hơi, chuẩn bị xoay người lại, một khi phát hiện có thứ gì không sạch sẽ xuất hiện, tôi sẽ lập tức ra tay.

Mặc dù đã chuẩn bị xong bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy sợ hãi.

Tôi hít sâu một hơi, tiếp thêm can đảm cho mình, sau đó đột nhiên xoay người, rồi phát hiện có một bóng người thấp bé đang đứng trước mặt mình, thân thể nửa trong suốt.

Đang lúc tôi sắp ra tay, đột nhiên tôi ngừng lại, vì vậy mà đối phương lại là một đứa bé.

Nhìn tiểu quỷ trước mặt, tôi không nhẫn tâm ra tay, cứ vậy, hai chúng tôi cứ nhìn đối phương.

“Ha ha...”

Tiểu quỷ nhìn tôi, phát ra tiếng cười “ha ha”, bấy giờ mới làm tôi phản ứng lại.

“Tiểu quỷ, tất cả chỗ này đều do nhóc làm ra à?” Tôi hỏi.

“Anh trai, chơi vui không?” Tiểu quỷ cười ha ha nói.

Nhìn tiểu quỷ này thì dường như nó không có ý xấu, hẳn chỉ là cảm thấy vui, nên tôi cũng không muốn làm khó nó.

“Bạn nhỏ, em cảm thấy như vậy vui sao? Như vậy không hề vui.” Tôi nói.

“Em cảm thấy vui mà, anh chơi với em đi, chỉ cần anh có thể tránh thoát được, em sẽ để các anh đi.” Vừa nói, tiểu quỷ kia vừa duỗi tay chỉ về phía tôi.

Sau đó tôi chỉ cảm thấy thân thể truyền tới một cảm giác như điện giật, tiếp theo đó tôi không thể động đậy.

Lần này, tôi đã bắt đầu lo lắng, tiểu quỷ này rất tinh nghịch, nếu không thể thuyết phục nó, không biết sau đó nó sẽ lại làm ra chuyện gì.

Vào lúc tôi đang nghĩ phải ứng đối thế nào, Đào Yêu đột nhiên xuất hiện.

“Nhóc con, tôi chơi với nhóc nhé.”

Rồi chỉ thấy Đào Yêu vẫy tay về phía tiểu quỷ kia, lập tức nhốt nó lại.

“Buông tôi ra, anh mau buông tôi ra.” Tiểu quỷ ra sức vùng vẫy, nhưng làm thế nào cũng không thể thoát ra khỏi trói buộc của Đào Yêu.

Nhìn thấy tình huống này, tôi cảm thấy yên tâm, ít nhất Đào Yêu có thể chế ngự tiểu quỷ này, vậy hẳn là có thể giải quyết được tình hình trước mắt.

Chẳng qua, chung quy đây cũng chỉ là một tiểu quỷ, chỉ nghịch ngợm mà thôi, không hề có ý xấu, tôi cũng không muốn thương tổn tới nó.

“Đào Yêu, cậu thả tôi ra trước đã.” Tôi nhìn về phía Đào Yêu, nói.

Sau đó, chỉ thấy Đào Yêu vung tay với tôi một cái, bấy giờ tôi mới thoát khỏi trói buộc.

“Bạn nhỏ, em đã biết sai chưa? Nếu em biết sai rồi, anh sẽ bảo cậu ấy thả em ra.”

Điều làm tôi không nghĩ tới chính là tiểu quỷ này không chỉ không biết sai, mà còn nổi giận.

“Các anh là người xấu!”

Tiểu quỷ tức giận tránh thoát khỏi trói buộc của Đào Yêu, rồi ra tay với chúng tôi.

Mà tôi cũng phát hiện có một luồng khí đen mạnh mẽ xuất hiện ở xung quanh tiểu quỷ, đồng thời gương mặt tiểu quỷ cũng trở nên vô cùng đáng sợ, đằng đằng sát khí.

Vốn tôi tưởng rằng nó chỉ là một bé con, đang nghịch ngợm mà thôi, nhưng bây giờ xem ra dường như chuyện này có hơi khó giải quyết.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)