Những Câu Chuyện Quỷ Quái Phía Sau Cánh Cửa

Chương 66:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe thấy giọng nói này, tôi cố nén cảm giác đau đớn truyền ra từ cơ thể lại, tức giận nói: “Cậu còn biết tới à?”

“Xin lỗi, vừa rồi tôi đang ngủ.” Đào Yêu xuất hiện bên cạnh tôi, cười hì hì nói.

“Cậu còn cười được? Bây giờ làm thế nào? Có rất nhiều linh thể đã chui vào trong người tôi rồi, bây giờ tôi cảm thấy rất đau.” Tôi nói.

Tôi không nghĩ tới đã là lúc này rồi, tôi đau đớn muốn chết, tên này lại còn cười được.

“Cái này tôi không giúp anh được, chỉ có thể dựa vào bản thân anh đi áp chế thôi.” Đào Yêu nói.

“Tự tôi áp chế? Áp chế thế nào?” Nghe thấy lời này của nó, tôi không hiểu gì cả, hoàn toàn không biết phải áp chế như thế nào.

Trước đó tôi dốt đặc cán mai với những thứ của huyền môn, hơn nữa còn vô cùng nhát gan, bây giờ mặc dù đã học được một ít thuật pháp, nhưng tôi vẫn là một ma mới về những chuyện trong huyền môn, sao biết áp chế như thế nào.

“Thấy lúc học anh rất có thiên phú, không nghĩ tới lại không biết vận dụng linh hoạt, nói anh ngốc chẳng oan một chút nào.” Đào Yêu nói với tôi.

Tôi vô cùng cạn lời, tôi vốn chỉ là một kẻ mới, không biết một cái gì, điều này có liên quan gì tới ngốc hay không ngốc, bất kì ai cũng chẳng thể sinh ra đã biết được nhiều thứ như vậy.

“Vứt bỏ những suy nghĩ lộn xộn, chỉ nghĩ tới sức mạnh trong thân thể tràn ra từ đan điền, vận chuyển khắp toàn thân, rồi anh từ từ gom lại, dần dần gom linh thể đangchạy tán loạn trong thân thể vào với nhau, kết hợp với thủ ấn thuật pháp của huyền môn, nhốt chúng nó lại, sau đó lại trở về đan điền.” Đào Yêu nói.

“Như vậy là được à?” Tôi hỏi.

“Nhất thời tôi không biết giải thích với anh thế nào, tạm thời anh chỉ có thể làm như vậy, thành công hay không thành công còn phải xem bản thân anh, đợi sau khi anh thuần thục là có thể vận dụng tự nhiên.” Đào Yêu lại nói.

“Nhưng... tôi không biết đan điền ở nơi nào, thì tưởng tượng thế nào?” Tôi nhíu mày.

“Chậc... anh ngốc muốn chết, ở chỗ dưới rốn ba tấc.” Đào Yêu cạn lời nói.

“Dưới rốn ba tấc?” Tôi sững sờ.

“Đừng nói với tôi là anh không biết khoảng cách ba tấc là bao nhiêu đấy nhé.”

Nói thật thì, tôi thật sự không biết, chẳng qua, tôi không đáp lại Đào Yêu, nếu không, sợ rằng nó lại nói tôi ngốc mất..

Nhưng tôi lại biết dưới rốn ba tấc nhất định không phải là khoảng cách rất lớn, tôi tưởng tượng tới vị trí dưới rốn ba bốn ngón tay, thầm nghĩ chắc là vị trí này rồi.

****

Mặc dù tôi không biết cụ thể đan điền ở vị trí nào dưới rốn, nhưng tôi nghĩ hẳn sẽ không cách quá xa.

Nếu không, nếu không xuống thêm chút nữa sẽ xuống tới vị trí riêng tư, hẳn nơi đó sẽ không phải vị trí của đan điền đâu.

Sau đó, tôi theo lời Đào Yêu nói, vừa kết thủ ấn, vừa thầm tưởng tượng linh khí vận chuyển ra từ vị trí dưới rốn tôi, bắt đầu di chuyển quanh thân thể.

Nhưng kết quả lại không có cảm giác gì, tôi còn tưởng rằng vốn chẳng có cảm giác gì.

Tiếp theo đó, tôi cứ tưởng tượng theo lời Đào Yêu nói một lần lại một lần.

Sau một lát, đột nhiên tôi cảm nhận được có một luồng khí truyền ra từ bụng dưới, bắt đầu di chuyển khắp toàn thân.

Cảm nhận được vậy, trong lòng tôi vô cùng vui mừng, chẳng lẽ đây chính là linh khí do thuật pháp hình thành trước đó mà Đào Yêu đã nói sao?

Tôi không dám tưởng tượng gì khác nữa, lo một khi mình mất tập trung sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, vì vậy lập tức tập trung tinh thần.

Rất nhanh, tôi đã cảm nhận được luồng khí này dần dần thu gom lại, cuối cùng tụ tới một điểm trong thân thể tôi. Tiếp theo đó lại từ từ di chuyển, về tới bụng dưới một lần nữa.

Mà lúc này, tôi cũng cảm thấy đau đớn trong thân thể biến mất, toàn thân đều vô cùng dễ chịu, điều này làm tôi có chút vui mừng.

Chẳng qua, tôi vẫn không dám thả lỏng, bởi vì xung quanh còn một ít linh thể đang quanh quẩn, dường như còn muốn chui vào trong thân thể tôi.

Đối mặt với tình huống này, tôi nghĩ có phải là có thể vận dụng chút bản lĩnh trước đây học được từ đạo trưởng, xử lý hết những linh thể này hay không.

Ngay khi tôi đang muốn ra tay, chỉ nghe bên đạo trưởng truyền tới một tiếng mắng.

“Cô hồn to gan, lúc này còn ngông cuồng, hôm nay bần đạo sẽ thu phục bọn mày.”

Vừa nói, chỉ thấy đạo trưởng cũng đột nhiên thay đổi động tác tay, tiếp theo đó, ông ta cầm lấy gà trống bên cạnh, tiện tay bẻ đầu của gà trống xuống.

Nhìn thấy cảnh này, tôi chỉ cảm thấy đạo trưởng này hơi quá tàn nhẫn, tốt xấu gì đó cũng là sinh mạng.

Gà trống bị bẻ rơi đầu còn đang giãy giụa, chẳng qua cũng không giãy được mấy cái là không còn động nữa.

Đạo trưởng nhỏ máu gà vào trong bát trên pháp đàn, sau đó dùng tay chấm máu gà bắt đầu vẽ bùa.

Chỉ trong chớp mắt, một lá bùa đã được vẽ xong.

Tiếp theo đó, miệng đạo trưởng lẩm bẩm, sau đó ông ta đưa lá bùa lên trên ngọn nến châm lửa, rồi ném về phía tôi.

Chỉ thấy lá bùa lóe lên ánh sáng đỏ trên không trung, hình bát quái dưới thân tôi lập tức phát ra ánh sáng vô cùng mạnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)