Sau đó, tôi cũng hành động tương tự Hàn Băng Nhi, chạy lấy đà vài bước, tung người nhảy lên bám lấy bậu cửa sổ tầng 2, rồi lại dùng sức để tung người nhảy lên tới cửa sổ tầng 3.
“Xem ra anh thật sự có chút bản lĩnh.” Hàn Băng Nhi nói.
“Đó là chuyện đương nhiên, dù tôi có bất tài đến đâu thì vẫn phải lợi hại hơn một cô gái chứ.” Tôi nói với giọng có chút đắc ý.
“Đừng nói sớm quá, sau này có chuyện gì thì đừng bảo tôi tới cứu anh là được.” Nói rồi, Hàn Băng Nhi lại xoay người nhảy vào trong cửa sổ.
“Tôi nhờ cô cứu ư? Chỉ cần cô đừng khiến tôi phân tâm là được.” Tôi khinh thường đáp lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây