“Vậy ư? Trước giờ cậu vẫn sống mà không làm gì à?” Tôi nhìn thoáng qua gương mặt của Đỗ Minh, phát hiện ra anh chàng này đã đen hơn trước một chút, nhưng rõ ràng lại năng động hơn hẳn.
“Đúng vậy, bây giờ nghĩ lại, trước kia tôi thật sự đã lãng phí từng phút từng giây của cuộc đời mình.” Đỗ Minh thở dài một hơi, nói.
Đúng lúc này, một cơn gió lạnh đột nhiên thổi qua, khiến toàn thân tôi đều cảm thấy mát lạnh. Thế nhưng cảm giác mát lạnh này và cảm giác mát mẻ trước kia tôi cảm nhận được lại có chút khác biệt.
Nhưng mà, tôi cũng không nghĩ nhiều lắm. Dù sao thì, một cơn gió mát thổi qua giữa mùa hè nóng nực cũng luôn khiến người ta cảm thấy thoải mái, ai hơi đâu mà nghĩ nhiều.
Nghỉ ngơi một lát, chúng tôi lại tiếp tục làm việc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây