“Điều này không sai, nhưng cô làm hại người khác chính là sai, cô không nên vì muốn ở bên người mình yêu mà làm hại người vô tội.” Tôi nói.
“Vô tội?” Ngô Hiểu Linh cười khổ: “Chẳng lẽ tôi không vô tội sao?”
“Chuyện này…” Tôi cứng họng.
“Ông trời rất công bằng, có quả ắt có nhân, chúng tôi rất đồng cảm với những gì cô đã trải qua, nhưng đó đều là chuyện đã qua rồi, đó không phải là lý do để cô làm hại người khác.” Hàn Băng Nhi nói.
“Ông trời rất công bằng? Ông trời rất công bằng sao?” Nghe vậy, Ngô Hiểu Linh lại cười khổ: “Có lẽ cô nói đúng, có lẽ kiếp trước của tôi, hoặc là kiếp trước nữa của tôi là một kẻ đại gian đại ác, là một nữ ma đầu, nên mới phải nhận quả báo ở kiếp này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây