Vừa rồi tôi đặc biệt chú ý đến ánh mắt của oán linh đó khi cô ta coi anh Quý là A Lang trong lòng, ánh mắt đó tràn đầy tình cảm, chỉ có hai người yêu nhau mới có ánh mắt đó, nên tôi đoán trước đây chắc chắn bọn họ là người yêu của nhau.
Chỉ là tôi không biết về sau đã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại khiến oán linh đó có oán khí nặng như vậy, bây giờ đã hơn ba trăm năm rồi mà vẫn chưa thể xóa bỏ.
“Dù quan hệ của bọn họ thế nào, bây giờ oán linh đó không đuổi theo, chúng ta coi như mạng lớn, quay về trước đã.” Đạo trưởng nói.
Tôi hít sâu một hơi, không nói gì nữa.
Khi chúng tôi trở về Phật Nghĩa Đường, Lưu Huy đang định dẫn người đi tìm chúng tôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây