“Được, tôi không hỏi, là tôi lắm lời rồi.” Tài xế sượng trân lắc đầu.
Tôi nhìn Uyển Nhi một cái, thầm nghĩ, có lẽ tài xế chỉ thuận miệng hỏi như vậy, cậu cũng không cần dùng giọng điệu như này chứ.
Lúc này, anh tài xế lại hỏi: “Nếu hai cô cậu là người từ ngoài tới, vậy tôi phải nhắc nhở các cậu một chút, gần chỗ này không sạch sẽ, các cậu phải cẩn thận, nhát gan thì tốt nhất đừng đi qua.”
Nghe thấy lời này của tài xế, tôi và Uyển Nhi đều sững lại, không rõ lời này của anh ta có ý gì.
“Anh tài xế, lời này của anh có ý gì?” Tôi hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây