Sau đó chúng tôi đều không dám tiếp tục ở lại lâu, vội vàng đi xuống núi.
Trở về trong thị trấn, chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ hẳn chúng ta đã thoát khỏi nguy hiểm, tiếp theo cậu có dự định gì? Muốn về trường học không?” Tôi hỏi.
“Không được, bây giờ tôi chưa thể trở về trường học, chuyện trên núi còn chưa được giải quyết, hơn nữa hai bạn học của tôi còn chưa biết ra sao, sau khi trở về, tôi ăn nói với mọi người như thế nào?” Uyển Nhi nói.
“Vậy cậu muốn làm thế nào, chẳng lẽ còn muốn lo chuyện trên núi sao?” Tôi hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây