Từ Khuyết nghe vậy, một đôi mắt bỗng dưng sáng lên.
Cao hứng nói: “Diệp Húc huynh đệ, ta biết một đường tắt đi Phong thành, đi bên này.
Đúng rồi, bề ngoài chúng ta cần phải biến hóa một chút.”
Dứt lời, xương cốt Từ Khuyết tạp tạp rung động, làn da càng như là tôm hùm nấu chín, một mảnh đỏ rực.
Cả người cho dù là bề ngoài, hay là hơi thở, cơ hồ cùng những người da đỏ mà Diệp Húc lúc trước gặp được, hoàn toàn giống nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây