Tô An Lâm dắt ngựa, cùng Vương Tồn Thủy rời khỏi thôn.
Lúc này đang là sáng sớm tinh mơ, ánh sáng mông lung dâng lên từng chút một, vạn vật trên thế gian tràn ngập sức sống.
Tô An Lâm quay đầu lại nhìn thoáng qua thôn nhỏ. Trong thôn đang là một mảnh xám xịt, giống như là không được ánh sáng bao phủ lấy.
“Nếu không nhìn kỹ thì đúng là không thể nào phát hiện ra thôn này có chỗ khác biệt được.”
Tô An Lâm nói nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây