Hai huynh đệ xoa tay, rất muốn xem thử nữ tử xinh đẹp này có dáng vẻ thế nào. Chắc chắn đẹp như thiên tiên nhỉ? Ba người vứt mấy nữ tử đi cùng lại, bước vào trong rừng. Giờ phút này, gương mặt họ đều nở nụ cười si mê. Chỉ là chưa đi được bao xa, Lưu An là người đầu tiên phát hiện điều bất ổn.
“Chúng ta cũng đâu có đi bao lâu, sao cây cối ở đây lại trở nên rậm rạp như vậy?”
Khu rừng trước mặt, chằng chịt như mạnh nhện, tia sáng ảm đạm, cây khô lá úa dưới đất tỏa ra mùi hôi thối như bùn nhão. Lúc họ dự định trở về rồi tìm sau, Lưu An bỗng nhiên chú ý dưới một tán cây cách đó không xa, tiểu nương tử đang dựa vào gốc cây, đưa lưng về phía hắn.
“Công tử, tại sao ngươi lại đuổi theo nô gia, nô gia sợ lắm.”
Nữ nhân mềm mại nói, âm thanh hơi mỏng manh, Lưu An cười nhẹ:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây