Triệu Minh lấy ra một vật dài giống như cây gậy màu đỏ:
“Một khi có phát hiện nào đó, ngươi hay kéo chiếc vòng trên này, hướng đỉnh lên trên, sẽ có pháo hoa phóng lên trời cao rồi bắn ra, đến lúc đó những người ở gần đó nhìn thấy sẽ đuổi đến ngay.”
“Đương nhiên, nếu như ngươi nhìn thấy ở chỗ khác có pháo hoa, nếu như khoảng cách không xa, hy vọng ngươi cũng có thể đi qua hỗ trợ.”
Tô An Lâm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cầm lấy Xuyên Vân Tiễn cất đi, sau đó ôm quyền cáo từ.
Ban đêm không tiện cưỡi ngựa, cho nên Tô An Lâm đi bộ ra khỏi thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây