Về đến nhà, Tô Ngọc Ngọc đã sớm ngủ. Tô An Lâm không ngủ được. Cầm lấy ấm trà, trong này ngâm nhung hươu do Từ Kim Niên tặng, thứ này có thể bồi bổ xương cốt. Uống một ngụm, Tô An Lâm đột nhiên trong lòng nhất thời cảm động:
“Ta thật là ngu ngốc, Ngưu Tuệ Hồng không phải ở nông thôn sao, khoảng cách đến nơi này lại gần, có thể cho muội muội đi nơi đó ẩn tránh.”
Thuận tiện có thêm Ngưu Tuệ Hồng bầu bạn.
“Trạng thái Ngưu Tuệ Hồng lúc này: Đang ngủ, ngủ rất say..”
Tô An Lâm cười, nhất thời cảm thấy Ngưu Tuệ Hồng rất đáng yêu. Bỗng nhiên, ngực hắn đau nhói. Chuyện gì đây? Hắn liền cúi đầu, lấy ra bình ngọc nhặt được từ thi thể. Khí tức băng giá trên bình ngọc càng thêm lạnh lẽo, như thể có thứ gì đó ẩn giấu trong bình ngọc, lạnh thấu xương. Thứ này làm hắn có dự cảm không lành đến mức cũng không dám trực tiếp mở nắp bình ra. Đặt ở trên bàn, hắn phát hiện bình ngọc đang lắc lư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây