“Phúc Bang? Tên bang chủ đó, ngươi...Thôi, nói với ngươi cũng không có tác dụng gì, ta không rảnh.”
“Cút xa một chút.”
Vị sư huynh này từ chối càng dứt khoát hơn.
Ở chỗ này, cứ một khoảng thời gian lại có một đám sư đệ phải đổi mới, đối với những vị sư huynh cao cao tại thượng mà nói, sẽ không để ý đến những nhân vật nhỏ như vậy.
Tô An Lâm có chút tuyệt vọng, hiện tại hắn rất hối hận, sớm biết rằng như thế thì lúc trước hắn nên làm tốt quan hệ với các sư huynh, như là mời họ ăn cơm gì đó. Hiện tại thì hay rồi, không ai cho hắn mặt mũi cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây