“Bốp bốp bốp...”
Ngưu Tuệ Hồng lại tát thêm ba cái nữa, đánh cho răng của bán tiên bay ra ngoài, đầu óc ong ong. Những người khác thì tóm lấy vài tên giặc cướp không chạy kịp, sau một lượt dò hỏi mọi người mới biết đã xảy ra chuyện gì. Cái kẻ gọi là bán tiên này quả nhiên là cùng một bọn với đám giặc cướp. Nơi này hễ đến tối sẽ xuất hiện chướng khí, nên bán tiên đề nghị dụ mấy người kia đến đây, sau đó nhân lúc họ yếu ớt bắt gọn một đám. Chẳng qua không ngờ Tô An Lâm đã nhìn thấu từ trước nên mọi người mới không sao. Về việc tại sao lại bắt người, theo đám thổ phỉ nói sau khi bọn chúng chiếm núi, điều kiện trên núi không tốt nên muốn bắt vài người xây nhà coi như lao động miễn phí. Bắt từng người thì quá phiền phức, dứt khoát làm một mẻ lớn, thuận tiện đòi Chu gia tiền chuộc thế nên mới bắt tiểu nhi tử của Chu gia.
Tên bán tiên kia ngày trước thường hay đến đây, cực kỳ quen thuộc nơi này. Hắn và đám giặc cướp uống thuốc giải độc trước khi làm việc nên mới không sao. Sự việc đã được làm rõ, tiếp theo họ được bán tiên dẫn đường rất nhanh đã tìm được đứa nhỏ trong một hang núi. Có hai người canh chừng ở đây, toàn bộ đều bị Tô An Lâm giải quyết. Tính hết một lượt hắn đã giết đủ tám nguòi, kiếm khoảng ba trăm điểm giá trị kinh nghiệm.
Sau khi họ trở về cũng đã sau nửa đêm. Giặc cướp và bán tiên đều bị trói lại, hôm sau sẽ đi ngoài phố thị chúng. Xã hội này khá đặc biệt, nha dịch rất ít khi xuống nông thôn, có một số việc phần lớn đều do trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn giải quyết rồi giao vụ án lên trên là xong, về cơ bản bên trên sẽ không hỏi đến. Mà người quản lý ở đây chính là Chu Lễ của Chu gia! Bán tiên đáng thương bị nhóm người đánh cho sống dở chết dở, nhất là Đinh Tài, tối qua hắn còn tưởng thật sự đào được vàng dưới gốc cây, ai ngờ đến tiệm cầm đồ xem thử đều là vàng giả. Chẳng qua chỉ là một thỏi vàng làm từ gỗ, bên trong nhét đất, bên ngoài phủ lớp sơn vàng mà thôi. Hại hắn bị người của tiệm cầm đồ đuổi ra ngoài.
Sự việc được giải quyết xong, lần nay Tô An Lâm thu năm trăm lượng, dù sao chẳng những hắn đã tìm được đứa nhỏ lại còn cứu sống phần lớn mọi người, tất cả đều tâm phục khẩu phục. Lý Sinh nhận một trăm lượng, nhóm Ngưu Tuệ Hồng nhận một trăm lượng nhưng nàng không vui vẻ gì, dù sao cũng tổn thất năm thủ hạ. Hắn rời khỏi chỗ này đến nhà của Ngưu Tuệ Hồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây